Theo đơn khởi kiện và lời trình bày của đại diện nguyên đơn NĐ_Công ty Cổ phần Giáo dục Khoa Minh (gọi tắt là Công ty): Ngày 07/5/2011, Công ty và ông BĐ_Nguyễn Anh Tú có ký hợp đồng lao động có thời hạn 03 năm, với công việc giáo viên dạy tiếng Anh, mức lương theo hợp đồng là 3.500.000 đồng/tháng; đồng thời hai bên ký hợp đồng đào tạo cùng ngày. Nội dung hợp đồng đào tạo Công ty sẽ huấn luyện đào tạo phương pháp và kỹ năng giảng dạy cho ông BĐ_Tú, mặt khác ông BĐ_Tú cam kết sẽ làm việc cho Công ty ít nhất 03 năm tính từ ngày ký hợp đồng đào tạo, nếu ông BĐ_Tú không làm đủ thời gian đã cam kết thì bồi thường cho Công ty số tiền đào tạo là 5.250 USD (tương đương số tiền 110.250.000 đồng)
Chiều ngày 09/06/2011 nguyên đơn nhận được thông báo qua email nội bộ của Công ty rằng Công ty sẽ chấm dứt hợp đồng lao động với nguyên đơn sớm hơn ngày 13/06/2011, đồng thời không thực hiện phụ lục hợp đồng ký ngày 17/02/2011 về tiền thưởng dự án. Không chấp nhận việc bị đơn buộc thôi việc nguyên đơn mà không tuân thủ thời hạn báo trước theo luật định, đồng thời căn cứ quy định tại Điều 40 Bộ luật lao động về việc “mỗi bên có quyền từ bỏ việc đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động trước khi hết thời hạn báo trước”. Ngay trong ngày 09/06/2011 nguyên đơn đã có thư phản đối gửi bị đơn để phản đối về việc bị đơn không tuân thủ thời hạn báo trước theo quy định pháp luật và không thực hiện phụ lục hợp đồng đã ký.
Ông NĐ_Lê Ngọc Sinh vào làm việc tại BĐ_Công ty TNHH Quốc Thịnh vào tháng 7/2008, đến tháng 9/2008 thì ký hợp đồng lao động thời hạn 01 năm, tháng 9/2009 ký tiếp hợp đồng lao động thời hạn 01 năm và đến tháng 9/2010 ký hợp đồng lao động không xác định thời hạn. Theo hợp đồng lao động ghi nhận công việc của ông NĐ_Sinh là tài xế với mức lương cơ bản là 2.700.000đ/tháng, phụ cấp 2.000.000đ/tháng, tiền cơm 15.000đ/buổi/ngày, nếu tăng ca thì tiền cơm là 30.000đ/ngày. Thời gian này ông NĐ_Sinh đang là tài xế xe tải nên chỉ làm 26 ngày/tháng, được nghỉ 04 ngày chủ nhật. Thời gian năm 2008 ông NĐ_Sinh chạy xe du lịch cho giám đốc đến tháng 9/2010 mới chuyển sang chạy xe tải. Công ty không trả phụ cấp 500.000 đồng cho ông NĐ_Sinh.
Theo thư tuyển dụng và quyết định bổ nhiệm Tổng giám đốc do ông Bradley Charles Lalonde ký đề ngày 01/6/2010 có nội dung tuyển ông NĐ_James Lawson Vistar vào làm Tổng giám đốc, mức lương 7.500 USD/tháng và các phụ cấp kèm theo, nhưng thư tuyển dụng và quyết định bổ nhiệm này có trước ngày công ty thành lập. Tuy nhiên sau ngày công ty được thành lập thì ông NĐ_James Lawson Vistar đã vào làm Tổng giám đốc và được công ty đóng thuế thu nhập, bảo hiểm y tế, bảo hiểm xã hội và bảo hiểm thất nghiệp, hàng tháng được hưởng lương là 7.500 USD (công ty trả lương vào tài khoản của ông NĐ_James Lawson Vistar tại Ngân hàng ANZ).
Ngày 06/4/2011, Công ty ban hành Quyết định số 21-2011/ĐĐPCDHĐ-TGĐ đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động với ông NĐ_Khoa với lý do sắp tới công ty không còn chức năng đào tạo nhân viên. Thực tế là phòng Nghiệp vụ - Đào tạo của công ty đổi tên thành phòng Kế hoạch, vẫn còn bộ phận nghiệp vụ kiêm nhiệm chức năng Đào tạo nghiệp vụ. Chức danh Trưởng phòng nghiệp vụ chịu trách nhiệm quản lý nghiệp vụ, điều động nhân viên tại các mục tiêu, tuyển dụng đào tạo. Nay nguyên đơn yêu cầu Tòa án hủy quyết định về việc đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động của BĐ_Công ty Nam Minh Quân và buộc bị đơn phải nhận nguyên đơn trở lại làm việc với vị trí trưởng phòng nghiệp vụ đào tạo với mức lương 6.500.000 đồng .